
Giao phó toàn bộ việc quản lý tài chính cho người khác mà không hiểu gì, cũng giống như bạn đưa cả chùm chìa khóa két sắt của mình cho một người lạ và hy vọng rằng tiền sẽ không mất đi. Đó là một sự ngây thơ nguy hiểm trong kinh doanh.
Làm kinh doanh, tôi sớm ngộ ra một chân lý xương máu: Kiếm được bao nhiêu tiền không quan trọng bằng giữ lại được bao nhiêu.
Tôi thấy rất nhiều anh em chủ doanh nghiệp, tự hào khoe doanh thu hàng trăm triệu, hàng tỷ mỗi tháng. Nhưng khi tôi hỏi một câu rất thật: “Trừ hết chi phí, đóng thuế xong, anh thực sự bỏ túi được bao nhiêu?”, thì hầu hết chỉ cười trừ hoặc lảng sang chuyện khác.
Và có một câu hỏi “tử huyệt” mà gần như 100% chủ doanh nghiệp đều né tránh:
“Rốt cuộc, tôi đang è cổ ra để làm gì?”
Mỗi lần tôi đặt câu hỏi này trong các buổi hội thảo, cả lớp đều im phăng phắc. Một sự im lặng đáng sợ. Ai cũng biết tiền của mình đang thất thoát, nhưng không biết nó “chảy” đi từ đâu và vào túi ai?
Sự thật phũ phàng nhưng lại vô cùng đơn giản:
Bạn đang nai lưng ra nộp PHÍ cho chính những LỖ HỔNG trong bộ máy của mình.
Hãy cùng nhìn thẳng vào sự thật:
- Nhân viên làm sai, sếp là người lãnh đạn: Vật tư xuất ra không kiểm soát, định mức một đằng làm một nẻo (BOM sai). Phần chênh lệch đó, cơ quan thuế sẽ không chấp nhận là chi phí. Và ai là người trả tiền cho khoản thuế phát sinh này? Chính là bạn!
- Chi tiêu vô tội vạ, sếp lãnh đạn: Chi tiêu vô tội vạ, đã chi tiêu vô tội vạ lại không ghi chép, không kiểm soát. Hệ thống nội bộ lỏng lẻo, không ai quản lý, không ai chịu trách nhiệm. Khi hỏi đến tiền thì không thấy đâu. Và ai là người trả giá? Lại là bạn!
- Quy trình mập mờ, ai làm cũng được, sếp lãnh đạn: Những khoản chi phí hợp lý nhưng lại thiếu chứng từ hợp lệ, những quy trình làm việc từ chục năm trước không còn phù hợp. Tôi làm 10 năm rồi có sao đâu, vẫn nhà lầu xe hơi đó thôi! Nhưng đó là câu chuyện của 10 năm trước. Giờ đây, tất cả đều có thể bị loại ra khỏi chi phí được trừ. Và cuối cùng, người móc tiền túi ra nộp phạt vẫn là bạn.
Đừng nhầm lẫn: Kế toán lo “CON SỐ”, con số đúng/ sai do “QUY TRÌNH”
Nhiều ông chủ cứ đinh ninh rằng đã thuê kế toán là có thể kê cao gối ngủ ngon. Một sai lầm chết người!
Nhiệm vụ của kế toán là làm cho các con số trên giấy tờ trở nên đẹp đẽ, cân đối. Nhưng khi cơ quan thuế vào cuộc, họ không chỉ nhìn vào con số. Họ sẽ soi rọi vào cả QUY TRÌNH vận hành của bạn để xem những con số đó có hợp lý hay không. Gần đây, có chị học viên alo phân trần: thuế vào đòi phạt vì bên chị xuất hoá đơn sai thời điểm. Khi hỏi ra cụ thể thì hợp đồng chị ký với khách hàng là giao hàng tươi sống, như vâỵ thời điểm mua hàng và thời điểm xuất hàng giao khách là trong ngày. Nhưng giữa hoá đơn mua và hoá đơn bán cách nhau chục ngày. Đấy, chỉ 1 sai sót nhỏ có thể khiến DN bay tiền trăm triệu, tiền tỷ.
Và QUY TRÌNH – thứ quyết định số tiền lời bạn giữ lại – lại là trách nhiệm của người làm chủ, là bạn, chứ không phải của kế toán.
Giao phó toàn bộ việc quản lý tài chính cho người khác mà không hiểu gì, cũng giống như bạn đưa cả chùm chìa khóa két sắt của mình cho một người lạ và hy vọng rằng tiền sẽ không mất đi. Đó là một sự ngây thơ nguy hiểm trong kinh doanh.
Quản trị tài chính cũng giống như quản trị két sắt của chính mình: Không hiểu thì mất. Hiểu rồi — thì mới giữ được.
Lời khuyên:
Tôi không khuyên bạn phải trở thành một chuyên gia tài chính kế toán thuế, phải biết từng thông tư, nghị định, hạch toán, biết lập bảng tính. Điều đó là không thể và không cần thiết.
Nhưng với tư cách là chủ doanh nghiệp, là người thuyền trưởng, bạn BẮT BUỘC phải hiểu những NGUYÊN TẮC cốt lõi của cuộc chơi. Bạn phải biết:
- Dòng tiền của mình đang chảy như thế nào?
- Những rủi ro nào đang tiềm ẩn trong quy trình của mình?
- Làm thế nào để bảo vệ từng đồng lợi nhuận mà bạn và đội ngũ đã vất vả kiếm được?
Chỉ khi đó, bạn mới có thể tự tin ngồi vào bàn làm việc với kế toán, với cơ quan thuế, với đối tác, với ngân hàng và không để ai khác quyết định số tiền trong két sắt của mình.
Đã đến lúc CEO lấy lại quyền kiểm soát tài chính của chính mình. Đừng để sự thiếu hiểu biết khiến công sức của bạn “đổ sông đổ bể”.


